Sau bốn năm bạn thay đổi ra sao?
 
Triệu Thị Phượng – sinh viên tốt nghiệp loại Xuất sắc ngành Giáo dục Tiểu học – chia sẻ những dòng cảm xúc chân thành trong hành trình học tập và trưởng thành của mình tại Trường Đại học Tân Trào. Đối với Phượng, mỗi bài học không chỉ nằm trên trang sách mà còn hiện hữu trong từng hi sinh thầm lặng của gia đình, trong sự kỳ vọng của thầy cô.

📝 Khi những ngày cuối cùng của quãng đời sinh viên đang dần khép lại, em – một sinh viên năm cuối chuyên ngành Giáo dục Tiểu học – không khỏi xúc động khi nhìn lại hành trình 4 năm đã qua. Đó là một hành trình của sự trưởng thành, của những thay đổi và nỗ lực không ngừng.

Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông ở một xã vùng sâu, vùng xa thuộc huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang. Với xuất phát điểm không thuận lợi, điều kiện gia đình còn khó khăn và thiếu thốn, nhưng chính nhờ tình yêu thương, niềm tin và sự hy sinh thầm lặng của ba mẹ đã giúp em nuôi dưỡng ước mơ trở thành "Cô giáo nhỏ". Ngày đầu tiên khi bước chân vào cánh cổng Trường Đại học Tân Trào, em là một cô bé nhút nhát, rụt rè và mang trong mình đầy sự lo lắng và cả niềm háo hức. Lần đầu tiên rời xa vòng tay bố mẹ, lần đầu tiên sống trong căn phòng trọ nhỏ, lúc này mọi thứ đối với em đều trở nên xa lạ và mới mẻ. Cuộc sống tự lập nơi phòng trọ không dễ dàng. Những bữa cơm đơn giản, những buổi tối mưa gió và cả những đêm nhớ nhà chỉ biết úp mặt vào gối để khóc – tất cả trở thành những thử thách đầu tiên của tuổi trưởng thành. Trong tâm trí em vẫn nhớ như in cái cảm giác run rẩy khi lần đầu tiên đứng phát biểu trước lớp. Cảm giác ngại ngùng khi bắt chuyện với bạn mới. Nhưng chính từ những phút giây bỡ ngỡ đó, em đã bắt đầu hành trình trưởng thành của mình. Nhờ sự tận tình chỉ bảo của thầy cô, những lời động viên chân thành từ bạn bè và cả những lần tự mình đứng dậy sau vấp ngã, em dần dần học cách vượt qua nỗi sợ, mạnh dạn hơn, tự tin hơn.

 Em bắt đầu tham gia vào Câu lạc bộ Kỹ Năng Sống, mạnh dạn đăng ký các hoạt động của lớp, của khoa. Từ một cô bé không dám nói lớn, em đã dần trở thành người tự tin đứng trước lớp, tổ chức hoạt động nhóm, thậm chí tham gia các cuộc thi giảng dành cho sinh viên sư phạm. Cảm giác run rẩy, bỡ ngỡ của những tiết tập giảng đầu tiên đã không còn nữa mà thay vào đó là niềm vui, sự tự hào khi nhìn thấy ánh mắt chăm chú của học sinh, khi đứng trên bục giảng với tấm bảng thân quen phía sau. Em nhận ra rằng, bản thân mình đã thay đổi – từ cách nghĩ, cách sống đến niềm tin vào con đường mà mình đã chọn.

Giờ đây, sau 4 năm, em có thể tự tin nói rằng: em đã làm được. Nhờ sự tận tâm của thầy cô, sự hỗ trợ của bạn bè, cùng những trải nghiệm quý báu trong Câu lạc bộ Kỹ Năng Sống, em đã dần thay đổi. Với kết quả học tập 3.62/4.0 và tấm bằng loại Xuất sắc, em rất tự hào và biết ơn. Nhưng điều khiến em trân quý nhất lại chính là hành trình để đạt được con số đó – một hành trình đầy cố gắng, kỷ luật và cả những lần vấp ngã, đứng dậy. Trên hành trình trưởng thành ấy, em không thể không nhắc đến những người thầy, người cô đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng em – những người đã đồng hành, dìu dắt và truyền cảm hứng cho em không chỉ trong học tập mà còn trong cách sống và làm nghề.  Em xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến các thầy cô giảng viên trong trong Trường Đại học Tân Trào và đặc biệt là các thầy cô giáo ở Khoa Sư Phạm đã luôn tạo mọi điều kiện tốt nhất cho em trong quá trình học tập của mình tại ngôi trường Đại học Tân Trào thân yêu. Em xin gửi lời tri ân sâu sắc đến cô Th.S Nguyễn Thị Thu Thùy – Cố vấn học tập. Cô không chỉ là người hướng dẫn em trong học tập mà còn là người luôn quan tâm, động viên và tạo động lực cho em trong suốt hành trình đại học. Sự tận tình, nhẹ nhàng và gần gũi của cô đã giúp em vững tin hơn vào bản thân hơn mỗi ngày. Bằng sự biết ơn sâu sắc em xin gửi lời cảm ơn cô Th.S Phạm Thị Huyền – người đã đồng hành và chỉ bảo cho em rất nhiều những kiến thức quý giá. Một người giảng viên không chỉ giỏi về chuyên môn mà cô còn tận tụy lắng nghe, thấu hiểu và truyền cảm hứng cho học trò bằng sự kiên nhẫn và tận tâm.

 Em xin chân thành cảm ơn BGH và các thầy cô giáo trong Trường Tiểu học An Tường – nơi em đã cho em có 02  kỳ thực tập sư phạm đáng nhớ và đầy ý nghĩa. Đặc biệt, em gửi lời biết ơn chân thành đến cô giáo Hà Thị Hải – giáo viên hướng dẫn thực tập, người đã tận tình chỉ bảo, truyền đạt kinh nghiệm quý báu cho em. Những ngày thực tập tại trường là bước đệm quý giá giúp em thêm yêu nghề và hiểu sâu sắc hơn về vai trò của một giáo viên Tiểu học.

Cuối cùng cho phép con xin được gửi một lời cảm ơn rất rất nhiều đến ba mẹ – những người nông dân chân chất nhưng luôn dành cho con tình yêu thương vô điều kiện. Dù cuộc sống không dễ dàng nhưng ba mẹ chưa từng than phiền, chỉ lặng lẽ làm việc để nuôi nấng 2 chị em con. Con biết rằng, từng bước đi vững chãi của con hôm nay là nhờ có sự chở che thầm lặng ấy. Con biết ơn và yêu ba mẹ rất nhiều!
         ♥️ Tất cả những yêu thương, những bài học em có được sẽ là hành trang quý giá để em bước tiếp trên con đường trở thành một giáo viên tương lai – người không chỉ dạy chữ, mà còn gieo những hạt giống yêu thương và hy vọng trong tâm hồn trẻ nhỏ.
  

 Phượng và các bạn rạng rỡ trong ngày chụp kỷ yếu chuẩn bị cho Lễ tốt nghiệp