Bốn năm qua tôi nhận được gì?
 
Với thành tích tốt nghiệp loại xuất sắc ngành Giáo dục Tiểu học, Cu Thanh Thủy – sinh viên Trường Đại học Tân Trào – là gương mặt tiêu biểu của sự nỗ lực không ngừng trong học tập và rèn luyện. Bốn năm học dưới mái trường sư phạm đã để lại trong Thủy những kỷ niệm khó quên, những bài học sâu sắc và hành trang quý giá để bước tiếp trên con đường trở thành người giáo viên. Trong bài viết dưới đây, Thủy chia sẻ những suy ngẫm chân thành về hành trình đã qua, với một câu hỏi giản dị mà sâu sắc: "Bốn năm qua tôi nhận được gì?"

Bốn năm – một hành trình không dài trong cuộc đời, nhưng với tôi, đó là quãng thời gian đáng quý nhất, bởi ở Trường Đại học Tân Trào, tôi không chỉ nhận được kiến thức chuyên môn mà còn nhận được nhiều điều lớn lao hơn thế - tình bạn, sự trưởng thành, lòng biết ơn và cả những ước mơ được chắp cánh.

Ngày đầu tiên bước chân vào giảng đường TQU, tôi vẫn là cô học trò từ "trường làng" đầy bỡ ngỡ, tự hỏi liệu mình có đủ sức đi hết con đường đã chọn. Khi ấy, tôi chỉ có sự nhiệt huyết và tình yêu trẻ làm hành trang. Nhưng Trường Đại học Tân Trào, với đội ngũ thầy cô tận tâm và môi trường học tập đầy khích lệ, đã từng bước giúp tôi biến những bỡ ngỡ thành bản lĩnh, biến ước mơ thành hiện thực.

Bốn năm miệt mài học tập, tôi không chỉ tích lũy được kiến thức vững vàng về tâm lý học lứa tuổi, phương pháp giảng dạy, tổ chức hoạt động giáo dục mà còn học được cách lắng nghe, thấu hiểu và yêu thương các em nhỏ – điều mà tôi tin là cốt lõi của một nhà giáo. Tôi cũng rất may mắn khi được tham gia nhiều hoạt động Đoàn – Hội, các câu lạc bộ kỹ năng, tình nguyện vì cộng đồng... Những trải nghiệm ấy rèn cho tôi sự tự tin, khả năng giao tiếp, làm việc nhóm và cả sự đồng cảm những yếu tố rất cần thiết trong nghề giáo sau này.

Điều đặc biệt nhất mà tôi nhận được trong suốt bốn năm học không chỉ là những con điểm hay tấm bằng tốt nghiệp loại xuất sắc – mà chính là niềm tin vào bản thân. Tôi vẫn nhớ rất rõ hình ảnh mình của những ngày đầu tiên, cô sinh viên nhỏ bé, lặng lẽ ngồi trong lớp, ngại phát biểu, ngại bắt chuyện, và thậm chí bị run mỗi lần được mời lên bảng. Khi ấy, tôi từng nghi ngờ chính mình: liệu mình có đủ khả năng để trở thành một cô giáo không? Nhưng rồi, nhờ có sự kiên nhẫn của thầy cô, những người bạn chân thành và cả những lần vượt qua thử thách nhỏ, từ một bài thuyết trình, một tiết giảng thử trước lớp tôi bắt đầu thay đổi. Tôi học cách đứng trước tập thể, nói lên quan điểm, bảo vệ ý kiến của mình. Tôi học cách chuẩn bị từng giáo án, từng hoạt động học tập nhỏ với sự kỹ lưỡng và lòng yêu nghề. Mỗi bài giảng thực hành là một lần tôi được thử thách và được lớn lên.

Tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến các thầy cô Khoa  Sư phạm những người truyền lửa, nâng bước cho bao thế hệ sinh viên như tôi. Cảm ơn mái trường Tân Trào nơi đã cho tôi một thanh xuân rực rỡ, đầy ý nghĩa.

Nếu ai đó hỏi tôi: “Bốn năm qua, bạn nhận được gì?” – tôi sẽ mỉm cười và trả lời:
“Tôi nhận được cả một hành trang để làm nghề, một trái tim biết yêu thương, và một khát vọng sống có ích.”

Thanh Thủy cùng các bạn trong lớp rạng rỡ trong ngày chụp kỷ yếu ra trường